“Nhà”, một từ ba chữ giản đơn nhưng luôn ẩn chứa rất nhiều ý nghĩa thân thương và thiêng liêng. Có người nói nhà là nơi bão giông dừng sau cánh cửa. Có người gọi nhà là chốn trở về. Còn với bạn, nhà là gì? Nhân ngày Gia đình Việt Nam 28/6, hãy cùng lắng nghe những cư dân Phú Mỹ Hưng chia sẻ về một nơi gọi là “Nhà”!
Hay như với chị Trần Thị Việt Hồng, đang an cư tại “bán đảo xanh của đô thị”, nhà là nơi để tìm kiếm sự bình yên, hoà mình cùng thiên nhiên trong lành. Từng sống ở nước ngoài nhiều năm, khi trở về Việt Nam, tiêu chí đầu tiên của chị Hồng khi tìm nơi an cư đó là một không gian sống chuẩn quốc tế, nhiều cây xanh và tiện ích hoàn chỉnh.
Với nhiều bậc bố mẹ, nhà còn là nơi bắt đầu và viết tiếp ước mơ cho con. Ở nơi đó, con được lớn lên trong tình yêu thương của ông bà, bố mẹ; trong sự an toàn từ môi trường tự nhiên và môi trường xã hội xung quanh và ở nơi đó, con được thụ hưởng môi trường giáo dục toàn diện nhất.
Quen với nhịp sống tất bật của công việc, với người trẻ, khái niệm “nhà” cũng mang một ý nghĩa khác. Đó chính là nơi tái tạo năng lượng, cân bằng tâm trí để mỗi ngày mới bắt đầu luôn tràn đầy hứng khởi, chinh phục những mục tiêu.
Còn với những người ở “thế hệ thứ nhất” tại khu đô thị, nhà là nơi an hưởng tuổi già, nối dài truyền thống gia đình. Nơi đó, ông bà truyền lại kinh nghiệm sống cho con cháu, khuyên nhủ, bảo ban để con cháu cùng giữ gìn nếp nhà trong nhịp sống hiện đại.
Không chỉ là một chốn an cư bình yên, nhà cũng là nơi để khởi xây sự nghiệp của không ít vợ chồng trẻ, như cách mà vợ chồng Alex và Polina đã làm. Từ một cơn “say nắng” khi tình cờ ghé thăm Phú Mỹ Hưng, hai vợ chồng ngoại quốc đã chọn nơi này để “an cư lập nghiệp” và viết tiếp câu chuyện hạnh phúc.
Mỗi người, mỗi thế hệ có một cảm quan khác nhau về nơi gọi là nhà, nhưng có lẽ, ai ai cũng đều dành cho nơi đó một tình cảm sâu sắc hơn bất cứ điều gì. Chúng ta luôn có rất nhiều nơi để đi nhưng chỉ có một nơi để trở về. Như một ai đó đã nói rằng, “tôi yêu những chuyến đi, nhưng tôi yêu nhất là chuyến trở về”. Vậy nên, hãy cứ “đi về nhà” vào mỗi buổi chiều tà, “đi về nhà” mỗi khi có thể để quây quần cùng gia đình, xoa dịu tất bật, gác lại mọi âu lo và viết tiếp những câu chuyện hạnh phúc.