“Mở tung cửa sổ đón ánh mặt trời
Lại một ngày mới đã ghé thăm tôi”
Câu hát ngân nga ngày bé từ lúc nào đã trở thành một thói quen thường trực với tôi, và tôi tin là với nhiều người. Mỗi sáng thức dậy, việc đầu tiên là kéo rèm, mở cửa sổ, ánh nắng như rót từng tia sáng mật ngọt xuyên qua tán lá, chảy tràn mọi nẻo đường, bỗng chốc như được nạp rất nhiều năng lượng.
Nơi tôi sống là một khu chung cư thuộc thế hệ đầu tiên tại đô thị Phú Mỹ Hưng – Hưng Vượng 1. Đâu đó trong toà nhà in bóng thời gian này có những hàng gạch bông gió màu trắng, màu đỏ, khơi gợi bao nhiêu ký ức về ngôi nhà ấu thơ. Dù là căn hộ đầu tiên trong đô thị, nhưng ở đây khá thoáng mát, ánh sáng tràn ngập. Sáng sáng, chiều chiều, từng vạt nắng cứ thế hắt qua hàng gạch, tạo thành muôn bóng nắng lúc ẩn lúc hiện dưới mặt đất, trên vách tường, như một trò chơi thú vị giữa hình khối và ánh sáng.
Với tôi, ánh nắng tự nhiên được xem như một tiện nghi công cộng. Không gian đô thị nơi đây là một tổ hợp các toà nhà cao tầng – trung tầng – thấp tầng được bố trí một cách hợp lý thuận theo tự nhiên, sao cho gió từ hướng sông, bầu không khí thoáng mát và ánh nắng tiếp cận đến từng cao ốc, len lỏi vào từng góc sống.
Mỗi sáng mai mở cửa, điều đầu tiên chạm vào ánh nhìn cư dân đó chính là: cây xanh xen lẫn muôn sắc hoa – mặt nước yên ả nhẹ trôi và bầu trời cao khoáng đạt. Theo mỗi bước chân, từ nhà ra phố, đến văn phòng, đâu đâu trong khu đô thị này, chỉ cần ngước mắt lên đều sẽ thấy nền trời xanh ngập tràn ánh sáng tự nhiên.
Cư dân gọi đó là “món quà” đặc biệt vì không dễ tìm kiếm giữa thành phố được lấp đầy bởi hàng trăm cao ốc san sát nhau, xung quanh là tường cao ngút mắt.
Và hơn hết, nó đặc biệt bởi, ánh nắng luôn mang đến cảm giác tích cực, tươi mới. Theo các nghiên cứu khoa học, ánh nắng tự nhiên kích thích khả năng sản xuất Serotonin – hormone điều chỉnh tâm trạng, tăng khả năng ghi nhớ và Endorphin – loại hormone được ví như chất giảm đau tự nhiên của cơ thể. Nơi ở, văn phòng làm việc… đều khuyến khích mở cửa sổ, đón ánh sáng tự nhiên.
Đại dịch Covid-19 bùng phát lần thứ 4 khiến cuộc sống bình thường bỗng trở thành những tháng ngày “lịch sử”. Năm ngoái, bức ảnh chụp một bác sĩ và bệnh nhân Covid-19 tận hưởng ánh nắng mặt trời cùng nhau đã lan toả rộng khắp mạng xã hội. Bác sĩ Liu – nhân vật trong bức ảnh cho biết, bệnh nhân đã hơn một tháng không nhìn thấy ánh mặt trời và bản thân bác sĩ Liu cũng vậy vì phải dành nhiều thời gian trong bệnh viện. “Cả hai chúng tôi đều rất hạnh phúc khi được đứng dưới ánh nắng mặt trời cùng nhau”, bác sĩ Liu chia sẻ. Ánh mặt trời lúc đó như một niềm hy vọng, về những điều tươi sáng và ấm áp hơn.
Chuỗi ngày giãn cách, đâu đó sẽ có những người như trong câu chuyện bác sĩ Liu, lâu rồi chưa thấy ánh mặt trời. Khi tôi vẫn ngồi đây, bạn vẫn ở đây, thấy nắng vàng ươm ngoài ô cửa và đọc những dòng này, tôi tin chúng ta vẫn còn thật nhiều may mắn.
Cám ơn Phú Mỹ Hưng, thay vì tối đa lợi nhuận thì lại tối đa ánh sáng, gió mát cho căn nhà của tôi, và cho nhiều người khác! Điều đó, càng quý giá trong mùa dịch chưa hẹn ngày kết thúc. Nếu một lúc nào đó cảm thấy bứt rứt, ủ ê, hãy mở cửa sổ nhìn nắng mới lên và để loại cảm giác tươi mới, tràn đầy năng lượng ấy lấp đầy tâm trí. Và dù trong hoàn cảnh nào, vẫn cứ tin rằng, phía trước luôn là bình minh!